Showing posts with label Vụ án. Show all posts
Showing posts with label Vụ án. Show all posts

Vụ án: Gã sát nhân đồng tính thích sưu tập đầu người

Trong hơn 13 năm, tên sát nhân Dahmer đã cưỡng hiếp và chặt tay chân 17 nam giới...

Cho đến nay, câu chuyện về Jeffrey Lionel Dahmer - kẻ sát nhân hàng loạt và tội phạm tình dục, vẫn khiến dư luận Mỹ kinh sợ dù vụ án đã trôi qua rất nhiều năm…
Vụ án: Gã sát nhân đồng tính thích sưu tập đầu người

Tên giết người biến thái

Jeffrey Dahmer sinh năm 1960 ở Tây Allis, Wisconsin. Thời niên thiếu, vốn là một người cô độc và không giao tiếp nhiều, Dahmer thường đạp xe vòng quanh khu nhà mình ở để tìm xác động vật chết hoặc uống rượu. 

Cha của Dahmer buộc Dahmer phải vào lính nhưng chỉ được hai năm sau, Dahmer bị đuổi vì thói vô kỷ luật của mình. Từ lúc đó, Dahmer sống cùng với bà nội.

Jeffrey Dahmer giết người lần đầu vào năm 1978, khi vừa đủ 18 tuổi. Nạn nhân chính là người tình đồng tính đầu tiên của Dahmer, có tên Steven Hicks. Cả hai hay quan hệ tình dục, uống bia chung với nhau nhưng khi Hicks muốn chia tay để đến với người khác, Dahmer liền ra tay thủ ác. Thi thể nạn nhân bị chặt thành nhiều phần, nhét trong túi rác và chôn ở khu rừng phía sau nhà.

Hành động của Dahmer trở nên ngày một bất bất thường và lập dị. Năm 1982, Dahmer bị bắt hai lần vì hành vi khiếm nhã; năm 1986, y thủ dâm trước mặt hai chàng trai, ít lâu sau đó thì bị bắt vì dùng thuốc gây nghiện và xâm hại tình dục một cậu bé 13 tuổi. Dahmer bị phạt 5 năm tù treo và 1 năm làm việc ở trại cải tạo.


Nạn nhân thứ 2 của Dahmer là Steven Toumi, bị sát hại tại một phòng khách sạn vào tháng 9/1987. Cả hai đã uống say khướt tại một quán bar dành cho dân đồng tính. Dahmer không nhớ đã giết Toumi như thế nào, song khi thức dậy, Toumi đã chết và máu trào ra ở miệng. 

Y nhét xác nạn nhân vào một vali to, đưa xuống tầng hầm ngôi nhà của bà nội, làm tình và sau đó đem phi tang. Vài tháng sau đó, Dahmer giết nạn nhân thứ 3. Đó là cậu bé thổ dân da đỏ 14 tuổi có tên là Jamie Doxtator.


Theo thời gian, phương pháp dụ dỗ nạn nhân và giết người của Dahmer ngày càng hoàn thiện. Trước tiên, gã lựa chọn con mồi tại những quán bar dành cho dân đồng tính hoặc nhà tắm công cộng. Sau đó, gã kiếm cớ làm quen với họ bằng cách mời bia rượu hay thuê họ làm người mẫu chụp ảnh. 

Nạn nhân sẽ bị đánh thuốc mê rồi bị siết cổ đến chết. Thi thể của họ tiếp tục bị cưỡng bức, cắt xẻ và bị phi tang ở bãi rác. Đôi lúc, Dahmer giữ đầu nạn nhân lại như chiến lợi phẩm trong bộ sưu tập giết người tình đồng tính của mình.

Mặc dù không nhận thức được những điều kinh khủng xảy ra trong tầng hầm của ngôi nhà, song bà nội Dahmer không thể chịu đựng được sự ồn ào của người cháu. Vì thế, Dahmer phải chuyển tới căn hộ mới ở Milwaukee. Cho đến lúc này, Dahmer đã giết ít nhất 7 người. Tuy nhiên, cơn cuồng sát của gã đồng tính bệnh hoạn ngày càng trở nên tàn bạo hơn.

... sa lưới...

Ngay sau khi tới nơi ở mới, Dahmer đã gặp rắc rối trong lúc bắt cóc một nạn nhân mới là cậu bé tên Konerak. Vì trói không kỹ, nạn nhân đã kịp lao ra ngoài và chạy thật nhanh trong bộ dạng trần truồng. Cảnh sát sau đó đến làm việc với Dahmer nhưng tên ác ma ranh mãnh khai rằng, Konerak là người tình của hắn và cậu bé đang say xỉn. 


Cậu bé tội nghiệp đã bị đánh thuốc mê nên nói năng không còn mạch lạc nữa và cũng không thể cãi lại những lời bịa đặt của Dahmer. Và thế là cảnh sát lại để lọt tên giết người một lần nữa.

Sau đó y trả 50 USD (khoảng 1 triệu VND) cho một cậu bé 13 tuổi để chụp ảnh. Trong lúc đang sàm sỡ cậu bé tội nghiệp thì Dahmer bị hàng xóm bắt quả tang. Chính vụ việc này đã khiến Dahmer bị cảnh sát khởi tố tội lạm dụng tình dục trẻ em. 


Vào khoảng từ tháng 5 - 7/1991, dường như cơn cuồng sát của Dahmer vượt ngoài tầm kiểm soát. Cứ 1 tuần gã lại giết 1 người. 

Mọi việc chỉ dừng lại vào ngày 22/7/1991, khi hai cảnh sát địa phương phát hiện một người đàn ông khốn khổ tên Tracy Edwards hoảng hốt chạy ra ngoài. Ông kể về một "gã kì quặc" đã còng tay anh ta ở căn hộ của hắn. Thế là hai cảnh sát đã tới khám xét căn hộ của Dahmer. 


Tại căn nhà của kẻ sát nhân, hai viên cảnh sát đã choáng váng trước những gì họ phát hiện. Trong tủ lạnh có 3 chiếc đầu người, trên bếp có một nồi áp suất chứa đầy tay người và cơ quan sinh dục nam phân hủy. 

Ở giá tủ bếp còn có 2 chiếc đầu người khác. Ngoài ra, người ta còn tìm thấy cồn ethyl, thuốc mê chloroform, chất formaldehyde (phoóc-môn) cùng 1 lọ thủy tinh chứa bộ phận sinh dục nam được bảo quản. Dahmer chụp rất nhiều ảnh về thi thể các nạn nhân của hắn ở nhiều giai đoạn phân hủy khác nhau.

Phiên tòa kỳ cục

Trong phiên tòa xét xử Jeff Dahmer, an ninh được tăng cường tối đa tới mức chưa từng có trong lịch sử của thành phố Milwaukee. Trong phòng xử án, Dahmer được cách ly với căn phòng bằng những thanh chấn song sắt và kính. 


Luật sư biện hộ cho Dahmer cố chứng minh rằng, thân chủ bị mắc bệnh thần kinh. Bởi chỉ có người có thần kinh không ổn định mới có những hành động điên rồ như vậy. Còn công tố viên lại cho rằng, Dahmer không như thế. Tên sát nhân này hoàn toàn biết những việc mình làm là sai trái nhưng vẫn cứ làm. 


Cuộc tranh luận giữa hai bên cũng kết thúc sau khi tất cả đồng ý Dahmer có vấn đề thần kinh. Nhưng sau đó, Dahmer lại từ chối luật sư biện hộ và nói hoàn toàn minh mẫn khi giết 17 thanh niên vô tội. Chính bởi điều kỳ quái trên, Dahmer vẫn bị kết án tù chung thân dù đã được công nhận là bị tâm thần. 


Dahmer cải tạo rất tốt khi bị nhốt trong tù. Ban đầu, gã được cho ở khu riêng biệt để điều trị các vấn đề thần kinh. Nhưng Dahmer đã thuyết phục nhà tù cho phép y được giao tiếp nhiều hơn với các bạn ở trong tù. Từ đó, Dahmer có thể ăn và làm việc chung với bạn tù. 

Tuy nhiên, sáng ngày 28/11/1994, Dahmer đã bị bạn tù đánh đến chết vì bức xúc khi bị Dahmer sàm sỡ.

* Bài viết có sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: Biography, Murderpedia, Wikipedia...
Theo: Kenh14.vn
______________________________________________ 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Vụ án đáng sợ của tên sát nhân quan hệ với xác chết

Hành trình tội ác của kẻ sát nhân này là một trong những đề tài được tranh cãi nhiều nhất trong giới khoa học hình sự…

Cuộc đời của tên sát nhân máu lạnh này vô cùng ly kỳ và là một trong những đề tài được tranh cãi nhất trong giới khoa học hình sự…
Vụ án đáng sợ của tên sát nhân quan hệ với xác chết

Tuổi thơ kinh hoàng

Henry Lee Lucas sinh ngày 23/08/1936 tại Virginia, Mỹ. Lucas sống cùng gia đình mình dưới mái nhà tạm bợ có hai phòng được làm bằng gỗ ghép. 

Bố của Lucas - ông Anderson bị tàn phế và không có khả năng lao động sau một tai nạn xe lửa, chính vì vậy ông ta luôn trong tình trạng say khướt, còn người mẹ Viola luôn điều hành gia đình bằng một cây gậy sắt.
Ảnh thời thơ ấu của Lucas.
Lucas có tất cả 8 anh chị em, hầu hết trong số đấy đã được gia đình giao cho các tổ chức từ thiện nuôi dưỡng. Tuy nhiên, vì một vài lý do, Lucas cùng người anh vẫn được giữ lại nuôi và thường xuyên phải chịu những trận đòn roi từ người mẹ. 

Éo le hơn, Lucas và ông bố tội nghiệp luôn phải chứng kiến cảnh bà Viola... bán dâm với người lạ. Ghê tởm với những việc làm của vợ, ông Anderson uất ức và tử vong do bệnh viêm phổi.

Thỉnh thoảng bà mẹ còn ép buộc Lucas mặc váy đi học. Năm 17 tuổi, một người anh vô tình chọc con dao vào mắt trái của Lucas. Tuy nhiên khi tai nạn xảy ra, Lucas không được đưa đi bệnh viện ngay mà phải ở nhà vài ngày. Do đó, khi được đưa vào bệnh viện, con mắt đã bị hoại tử, bác sỹ yêu cầu bỏ nó và thay bằng mắt giả.

Hành trình tội ác...

Lucas dần lớn lên trong cay đắng và tủi nhục, không được học hành nhiều lại thiếu thốn tình thương của cha, mẹ hay anh chị em trong nhà. Tất cả những điều này chính là tác nhân hình thành “con quỷ” trong Lucas. 
Lucas tham gia vào các hoạt động tội ác và bị bắt khi thực hiện một loạt các vụ trộm cướp táo bạo. Sau đó, hắn bị kết án 6 năm tại nhà tù bang Virginia. 

Mặc dù trong thời gian ở tù, gã từng trốn trại hai lần nhưng vẫn được tòa án trả tự do sớm một năm. Lucas quay trở về sinh sống với chị gái nhưng mẹ Lucas - bà Viola bắt ép hắn phải về sống với bà. 

Bức ảnh bà Viola - mẹ của Lucas.
Tuy nhiên, gã từ chối thẳng thừng, bà mẹ độc đoán lập tức đến tìm con trai để thuyết phục. Cuộc tranh cãi giữa hai mẹ con diễn ra nảy lửa, Viola do quá tức giận đã cầm cây chổi đánh Lucas tới tấp. 

Giống như "giọt nước làm tràn ly", Lucas lập tức vớ con dao và xông vào tấn công bà Viola. Người đàn bà 74 tuổi tử vong ngay lập tức với một vết đâm chí mạng ở cổ.

Tại phiên tòa, gã thành khẩn cúi đầu thừa nhận mọi tội lỗi và ban bồi thẩm cảm thông. Lucas nhận án ngộ sát và được gửi đến nhà tù Jackson ở Nam Michigan. 

Sau hai lần tự tử không thành, Lucas được gửi đến trung tâm tâm thần và được thả tự do sau 10 năm chịu án. Không lâu sau đó, gã lại tiếp tục đứng trước vành móng ngựa khi đang cố gắng bắt cóc hai bé gái tuổi vị thành niên.
Thi thể nạn nhân đầu tiên Lucas sát hại được phát hiện.

Vào tù ra tội mãi, cuối cùng, hắn được thả tự do vào năm 39 tuổi. Từ đây, Lucas di chuyển liên tục, không ở cố định nơi nào. Lucas kết thân với một gã quậy phá tên Ottis Toole khi ghé tới thị trấn Jacksonville năm 1976. Người bạn mới này đề nghị Lucas chuyển tới sống tại một căn hộ nhỏ. Nơi đây, Lucas gặp Becky Powell - cháu gái của Toole - một cô bé bị tâm thần dạng nhẹ, thiếu thốn sự quan tâm của gia đình và bạn bè. 

Lucas tỏ ra quan tâm cô bé nên trong mắt của Powell, Lucas là một người rất quan trọng và cô gái cũng là người đầu tiên mang đến cho Lucas một cảm giác đặc biệt.
Năm 1981, mẹ của Toole qua đời và chính quyền thu hồi lại căn nhà. Cặp đôi này rời Jacksonville và tới dừng chân ở Ringgold, Texas. Họ sống với nhau như vợ chồng ở khu trang trại gà bị bỏ hoang. Đây được coi là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời Lucas. Hắn tự xây dựng ngôi nhà của mình, tự mua được một chiếc xe ô tô và sắm những đồ đạc cần thiết cho căn nhà như tivi, giường ngủ… 

Mọi chuyện tưởng chừng diễn ra tốt đẹp với Lucas cho đến một ngày, Lucas khóc lóc và kể với hàng xóm xung quanh rằng Powell nhớ nhà nên đã nhảy lên một chiếc xe tải và bỏ hắn ở lại. 
Tháng 06/1983, Lucas bị bắt giữ với tội danh tàng trữ vũ khí trái phép và sau 5 ngày tra khảo, Lucas nhận tội về cái chết của Rich - một người phụ nữ trung niên mất tích vào năm ngoái. 

Lucas khai nhận đã rủ Rich đi nhà thờ nhưng thay vào đó, gã lái xe đi lòng vòng, khi đến địa điểm thích hợp thì ra tay giết người đàn bà này rồi bắt đầu quan hệ với xác chết. 

Khi đã thỏa mãn thú vui bệnh hoạn, gã giấu xác nạn nhân dưới một ống cống rồi bỏ đi. Sau đó mấy ngày, Lucas quay trở lại bắt đầu công đoạn thủ tiêu nạn nhân, xóa dấu vết bằng cách cho xác chết vào lò đốt cháy thành tro bụi trong vòng hai ngày.
Dựa trên lời khai, cảnh sát tổ chức lục soát trang trại, tìm thấy được những mảnh xương còn sót và tro cốt ở trong lò đốt. Ngoài ra, tại vườn của tên “râu xanh” bệnh hoạn này còn thấy một bộ quần áo và chiếc kính của nạn nhân. Trước vật chứng xác đáng, Lucas chỉ còn biết cúi đầu nhận tội và bị kết án giết người.

Trong quá trình điều tra cảnh sát phát hiện ra một điều vô cùng đáng sợ, thực tế Powell không về nhà mà đã bị Lucas giết chết, sau đó hắn cắt Powell thành nhiều mảnh đem chôn. Lucas khai nhận: “Tôi rất yêu Powell, không bao giờ tôi muốn giết cô ấy. Chúng tôi đang sống rất hạnh phúc thì cô ấy muốn về nhà, rời xa tôi, bỏ lại những tháng ngày vui vẻ. Tôi không chấp nhận điều này xảy ra. Powell là của tôi, mãi mãi sẽ là của tôi mà thôi”. 

Bộ mặt thật của kẻ bịp bợm

Phiên tòa xét xử vụ giết Kate Rich được tổ chức vào ngay sau đó - tháng 6/1983. Tại đây, Lucas cúi đầu nhận tội và bị tuyên 75 năm tù. Điều đặc biệt hơn, khi kết thúc phiên tòa, hắn đã tiết lộ một tin khiến mọi người có mặt tại phiên tòa lạnh gáy: “Tôi đã giết khoảng 100 người phụ nữ”.
Tên sát nhân Lucas có mặt hầu hết ở các trang báo.

Những thông tin liên quan đến Lucas trở nên nóng hổi hơn bao giờ hết và có mặt tại trang nhất ở hầu hết các báo. Các cảnh sát từ khắp nơi trên đất nước đồng loạt xin diện kiến tên sát nhân máu lạnh này với hy vọng có chút manh mối về những vụ giết người chưa có lời giải tại khu vực của mình. 

Tên sát nhân điên cuồng này sau đó tự thừa nhận mình là tác giả của 600 vụ án. Cảnh sát đã liên hệ được 81 vụ giết người, cùng lời khẳng định, Lucas là hung thủ của 8 vụ án nghiêm trọng trên khắp cả nước.

Tuy nhiên, khi điều tra một vụ án mang tên “chiếc tất cam” mà Lucas nhận mình là hung thủ, cảnh sát đã phát hiện ra một chiêu trò của tên máu lạnh. Trong cuộc kiểm tra, máy nói dối đã kết luận rằng, Lucas không phải là hung thủ trong vụ án đó. 

Các điều tra viên cho rằng, đây chỉ là cái cớ để hắn ta kéo dài bản án và có một cuộc sống dễ chịu (do bị giám sát đặc biệt vì gây trọng án) mà thôi. Nghe có vẻ phi lý, nhưng việc liên tiếp thú nhận các vụ án mạng khác nhau giúp gã được tới các khu điều tra đặc biệt với chất lượng sống cao, có chế độ ưu đãi đặc biệt như một "ông hoàng". 
Nhưng cuối cùng, thủ thuật ấy cũng bị vạch trần. Đến ngày 26/01/1998, thống đốc bang Texas lúc bấy giờ đã quyết định Henry Lee Lucas sẽ phải nhận bản án chung thân vì đã giết mẹ, vợ, Kate Rich cùng 8 người khác.

Thống đốc cũng yêu cầu cảnh sát không được phép cho hắn tham gia vào bất kỳ công việc điều tra nào. Kể từ đây, tên sát nhân sống cuộc đời cực khổ tại nhà lao Florida và mất năm 2001 vì bệnh xơ gan. 

* Bài viết có sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: Biography, ABCNews, CriminalMinds, Wikipedia...

Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Vụ án oan làm đổi luật nước Mỹ (Kỳ 2)

Lời khai khó hiểu của cô gái khiến vụ án đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.


Sau khi Patrice được đưa tới bệnh viện, các bác sỹ đã kiểm tra và phát hiện có tinh dịch trong người cô. Cô gái còn khẳng định là mình đang còn trinh nguyên trước khi bị kẻ lạ mặt hãm hại.

Dựa vào lời khai của Patrice, cảnh sát bắt đầu truy tìm một người đàn ông người Mexico khoảng chừng 27 tuổi, để ria, dáng người khá cao và mảnh khảnh, mái tóc đen cắt ngắn. Khi gây án, người này mặc quần jean và áo sơ mi trắng, đeo kính gọng đen.
Nghi can sau này bị bắt giữ.

Tuy nhiên, khi được hỏi về giọng nói của thủ phạm, Patrice không thể miêu tả được rõ. Cô đoán người này có giọng nói giống người Ý. Mặc dù không chắc chắn lắm về điều này nhưng cô khẳng định mình không bao giờ quên mặt hắn và cảm thấy tự tin sẽ nhận ra tên này nếu được gặp mặt.

Có một điều đáng chú ý là Patrice đưa ra một số lời khai khá khó hiểu về quá trình cô bị bắt cóc và hãm hiếp. Cô không nói rõ là tên “yêu râu xanh” đã lột quần áo của mình hay bắt tự cô làm điều đó. Một yếu tố khác nữa là cô nói mình bị tấn công nhưng trên cơ thể của cô không hề có dấu hiệu bị trầy xước hay vết thương nào đó. Cô cũng mơ hồ về việc... mấy lần cô bị kẻ lạ mặt cưỡng hiếp.

Trong suốt quá trình thẩm vấn thêm, các nhân viên điều tra đã phát hiện ra những điều “không thể” trong câu chuyện của Patrice. Vì như lộ trình mà cô gái kể người đàn ông đã đưa mình đi ra khỏi thị trấn. Câu trả lời lảng tránh, miễn cưỡng của cô về việc bị cưỡng hiếp khiến cảnh sát muốn kiểm tra xem cô có nói dối không.

Các chuyên viên nói dối được mời tới để gặp gỡ Patrice. Kết quả là “những câu trả lời của cô gái hết sức sai sự thật”, các nhân viên này trả lời với cán bộ điều tra.

Patrice không thể kể chi tiết về chiếc xe người đàn ông đã lái nhưng tin chắc rằng đó là xe của hãng Ford hoặc Chevy. Cô nói với họ rằng chiếc xe màu xanh, nội thất có màu như sơn hoặc nhựa thông. Có một vòng dây thừng treo ở đằng sau của chiếc ghế bên cạnh ghế của tài xế.

Phoenix là nơi có tỉ lệ tội phạm hiếp dâm khá cao vào thời kỳ đó, các vụ việc xảy ra không còn là việc gây chấn động hay lạ lùng. Tuy nhiên, các nhân viên điều tra vẫn quyết định liệt vụ việc của Patrice vào hàng nghi vấn khai báo gian vì những miêu tả mơ hồ và câu trả lời lảng tránh của nạn nhân.

Nhưng bù lại, một số thông tin từ gia đình của cô gái đã giúp cảnh sát có một vài hướng phá án nhất định. Đầu tiên, người anh rể của Patrice nói với cảnh sát rằng cô gái có một chút khó khăn về vấn đề tình cảm. Dù đã là người thân của gia đình trong 3 năm rồi nhưng anh này mới chỉ nói chuyện một đôi lần với Patrice vì cô luôn xấu hổ và trốn tránh.

Quan trọng hơn, một người anh rể khác của “nạn nhân” cũng nói rằng anh này thường đón Patrice ở bến xe buýt vì cô này sợ phải đi bộ một mình về nhà. Thường ngày trên đường đưa em vợ về nhà, cả hai thường thấy một chiếc xe ô tô màu xanh lá cây ở trên đường Marlette. Trong khi đó, chiếc xe của thủ phạm mà Patrice miêu tả lại khá giống chiếc xe này. Chính người anh rể này cho biết cả hai hay nhìn thấy chiếc xe tới mức anh thuộc cả biển số của nó: DLF-312.

Nhờ thông tin quý giá này, cảnh sát quyết định tìm gặp chủ nhân của chiếc ô tô màu xanh lá cây này. Quả thực, vào đêm xảy ra vụ việc, chiếc xe có biển số DLF-312 có ở gần hiện trường. Nhưng chủ của nó lại là một phụ nữ ở Phoenix. Mọi việc tưởng như không liên quan tới nhau.

Nhưng có một chi tiết vô cùng bất ngờ. Bạn trai của người phụ nữ này là người Mexico. Cặp đôi này đã đi vắng 2 ngày trước. Không ai biết họ đi đâu. Người hàng xóm bên cạnh cho biết cặp đôi đã thuê xe tải để chở đồ đạc đi xa.

Nhờ sự trợ giúp của hãng xe đã từng chở thuê cho cặp đôi trên, cảnh sát đã tìm được địa chỉ mới của họ. Lập tức, cảnh sát đi tới địa chỉ này. Khi gần tới ngôi nhà, một viên cảnh sát trong đoàn phát hiện ra chiếc xe màu xanh lá cây như được miêu tả.

Đặc biệt, ở phía sau của chiếc ghế bên cạnh ghế tài xế có một sợi dây thừng. Đây chính là yếu tố trùng hợp với lời khai của Patrice.

Theo Trutv/Khampha.vn